Sunday, November 14, 2010

Life scenes


1.

"Những người lính thấy những người Tây Tạng đang nhìn họ từ xa một cách kính trọng. Bằng hành động của chồng bà, họ nhận ra rằng người Trung Quốc cũng có thể được chim thiêng mang lên trời. Cái chết của ông ấy đã dạy cho họ rằng thịt của người Trung Quốc và tình cảm của người Trung Quốc cũng giống như của họ. Trong khi những người lính quay trở về trại, những chiếc khăn khata phất phới hai bên đường họ đi, thực hiện một điệu múa tưởng niệm dưới trời xanh mây trắng."

- Thiên táng -



2.

Họ chạy miệt mài trong rừng sâu.
Chạy thật lâu.
Đủ lâu đến mức họ quên mất mình đang đuổi theo cái gì, hay chạy trốn khỏi cái gì.
Bất ngờ họ chạm mặt nhau.
Tóc vàng mắt xanh. Tóc đen mắt nâu.
Vẻ mặt cả hai đều rất ngỡ ngàng.
Người lính Châu Á thấp bé ngã xuống.
Người lính Anh quay đầu lại nhìn đồng đội ngập ngừng "I was not ready"
Cả hai người họ đều còn rất trẻ.



3.

Người đàn bà ngước mắt lên nhìn gương mặt người đàn ông đã 30 năm nay chưa gặp lại,
Bằng một chất giọng bình thản như đã biết trước câu trả lời, người đàn bà hỏi :
"Anh có sẵn sàng từ bỏ tất cả những gì anh đã xây dựng 30 năm nay không ?"
Họ nhìn nhau mỉm cười.
Nắng nhuộm vàng ươm trên hai mái tóc đã chuyển màu một nửa.



Thursday, November 11, 2010

Em trai




Tôi thích chở Mít khi trời mưa.
Vì khi tôi hỏi "có nên mặc áo mưa không ?"
thế nào nó cũng trả lời một cách hớn hở "không"
Và chúng tôi cười thật to một cách run rẩy mỗi đợt gió lùa qua.

Khi khoảng cách 9 năm giãn ra
đủ để tạo nên sự bàng quan đối với thế giới của người kia
chúng tôi giữ im lặng
biết rằng mình không đơn độc.