Tuesday, December 21, 2010

an internal affair

đột ngột mưa quằn quại, đột ngột ngừng
đột ngột có ham muốn mãnh liệt
bỏ chạy cùng một chàng trai lạ
có nụ cười như mặt trời sau cơn mưa chiều
như những tia nắng cuối cùng
không chói lóa
không rực rỡ
dịu dàng
nồng nàn
buồn mênh mang như cơn gió thổi về biển
đủ khiến trái tim một cô gái 20 tuổi phấn khích kỳ lạ





credit : Nie Kitotoro



Wednesday, December 8, 2010

Bất an


Đôi khi mọi thứ tự kết liễu trong bóng tối tĩnh lặng.
Đôi khi bạn tự hỏi thật ra là chuyện gì.
Đôi khi bạn đơn giản là không hề biết.

Chỉ như sau một đêm thức dậy thấy sân trước sạch trơn,
có lẽ bão tuyết đã tràn qua cuốn theo mọi thứ.

...

Tình cảm,
vừa buông tay ra đã vụt mất
như quả bóng bay đêm qua buộc lơi vào cửa sổ
vừa mở ra đã vội vã lao về phía trời cao.

Bạn nhớ mang máng về một cô gái trẻ người Nga
và câu nói bạn thích nhất trong cả câu chuyện
"Em là quả bóng bay"
...


Tiếng nhạc vang vang từ tivi nhà bên cạnh
Chúc bạn một Giáng sinh vui vẻ
Chúc bạn một Giáng sinh vui vẻ

11h nằm trưa cuộn trong chăn vẫn thấy lạnh
12h lao ra ngoài phố đã nắng quay quắt đến không thở được

...

Bạn chạy miệt mài để trốn tránh câu hỏi
"Em muốn gì ?"

Thật ra,
điều mong muốn nhất có lẽ đã không thành
cho nên,
những mong muốn còn lại đều quá vụn vặt, mong manh,
và chẳng thể cứu vớt được gì.











Thursday, December 2, 2010

Possibilities




1. They are all the same.


2. You are not their exception.







Sunday, November 14, 2010

Life scenes


1.

"Những người lính thấy những người Tây Tạng đang nhìn họ từ xa một cách kính trọng. Bằng hành động của chồng bà, họ nhận ra rằng người Trung Quốc cũng có thể được chim thiêng mang lên trời. Cái chết của ông ấy đã dạy cho họ rằng thịt của người Trung Quốc và tình cảm của người Trung Quốc cũng giống như của họ. Trong khi những người lính quay trở về trại, những chiếc khăn khata phất phới hai bên đường họ đi, thực hiện một điệu múa tưởng niệm dưới trời xanh mây trắng."

- Thiên táng -



2.

Họ chạy miệt mài trong rừng sâu.
Chạy thật lâu.
Đủ lâu đến mức họ quên mất mình đang đuổi theo cái gì, hay chạy trốn khỏi cái gì.
Bất ngờ họ chạm mặt nhau.
Tóc vàng mắt xanh. Tóc đen mắt nâu.
Vẻ mặt cả hai đều rất ngỡ ngàng.
Người lính Châu Á thấp bé ngã xuống.
Người lính Anh quay đầu lại nhìn đồng đội ngập ngừng "I was not ready"
Cả hai người họ đều còn rất trẻ.



3.

Người đàn bà ngước mắt lên nhìn gương mặt người đàn ông đã 30 năm nay chưa gặp lại,
Bằng một chất giọng bình thản như đã biết trước câu trả lời, người đàn bà hỏi :
"Anh có sẵn sàng từ bỏ tất cả những gì anh đã xây dựng 30 năm nay không ?"
Họ nhìn nhau mỉm cười.
Nắng nhuộm vàng ươm trên hai mái tóc đã chuyển màu một nửa.



Thursday, November 11, 2010

Em trai




Tôi thích chở Mít khi trời mưa.
Vì khi tôi hỏi "có nên mặc áo mưa không ?"
thế nào nó cũng trả lời một cách hớn hở "không"
Và chúng tôi cười thật to một cách run rẩy mỗi đợt gió lùa qua.

Khi khoảng cách 9 năm giãn ra
đủ để tạo nên sự bàng quan đối với thế giới của người kia
chúng tôi giữ im lặng
biết rằng mình không đơn độc.



Saturday, September 11, 2010

he said "you have 30 minutes to cry"





sáng hôm qua


trong lúc chạy vội vã bạn đã lén lút khóc như vậy


gió thổi ngược tất cả mọi thứ về sau









mặt trời buổi sáng quá sức lộng lẫy
đằng sau chiếc kính màu xanh lục đang đeo
bạn không hề nhận ra,
lá đã vàng




Friday, June 25, 2010

không có





Sau bao năm bạn phát hiện ra cái thứ bạn đang theo đuổi bấy lâu
nó chán ngắt
chán ngắt

Mọi thứ đều bấp bênh như vậy
tình cảm cũng không ngoại lệ
một ngày đẹp trời
không đau buồn
bạn chỉ muốn bỏ đi thật xa
rũ bỏ tất cả các mối quan hệ


Không có một mối hận hay sự đau khổ nào rõ rệt
Chỉ là
Sự không rõ ràng trong chính bạn
nó đang xóa nhòa mọi đường nét
đã bảo bọc bạn bấy lâu
định hình bạn bấy lâu


Bạn không biết bạn là ai
không còn biết nữa.







Thursday, June 24, 2010

Không phải



1.

là mất đi.

Là tự mình bỏ qua.

Nhưng vẫn cảm thấy cô đơn và mất mát.


2.

là mất đi.

Là mình tự mình bỏ qua.

Nên cảm thấy cô đơn và mất mát.




Bây giờ là tháng mấy rồi ?






Friday, April 23, 2010

Tỉnh dậy




Cảm thấy như qua một đêm mình đã khóc bằng hết tất cả sức lực.



Sunday, February 7, 2010

tạp nham

1. deleted


2. deleted
Undo, undo, undo, can you ?



3. Trưa nắng. Trưa nắng. Home. Michael Buble. Lần nào nghe cũng thấy nao lòng. Bay giữa trời mây bồng bềnh, nắng làm ấm cả một bên má, cảm giác vẫn nguyên vẹn như khi chạy trên những đoạn đường dài lộng gió, qua những ngọn đèn khuya vàng vọt.






Số 4 đã biến mất một cách bí ẩn.



5. What does a four-thousand-ton shark think of ?
It's the deep blue sea.
It's freedom.

Monday, February 1, 2010

I wish i were this man.

1.


Hệ niệm : Biến hóa
Đặc trưng : nói dối không có mục đích, khó lường, vật quan trọng cũng có thể trở thành bỏ đi.
Tôi
thực sự bị thu hút bởi loại người này.

2.

Tôi nói với anh ta rằng :
Cô ta giống như một viên kim cương anh không bao giờ có được nhưng vẫn luôn trân trọng và giữ gìn.
Các cô gái khác giống như các loại đá đầy màu sắc và lấp lánh, chúng làm lóa mắt anh, khiến anh thèm thuồng, nhưng không rõ cái nào là thực sự đẹp và hợp với mình, giống như khi tôi đi shopping vậy.
Còn tôi, là một hòn đá kỳ cục, anh không rõ nó là thứ quý giá hay chỉ là đồ bỏ đi.
Anh chưa bao giờ muốn bỏ quá nhiều công sức để trau chuốt nó nhưng lại không sẵn sàng từ bỏ quyền sở hữu đối với nó.
Cũng tương tự như việc tôi không rõ một chiếc áo là một đột phá của thời trang hay chỉ là một sản phẩm thất bại của việc cố gắng sáng tạo. Mặc nó lên liệu sẽ là một sự phá cách hay sẽ trở thành trò cười lập dị ? Tôi muốn có nó nhưng dùng dằng không muốn tốn quá nhiều tiền.

3.

Thật ra là tôi không nói hết.




Tuesday, January 26, 2010

Anxiety before the trip




Chúng ta,
mải tìm kiếm nhau trong đơn độc
không biết rằng,
người kia
cũng là
một kẻ cô đơn.


Credit : Fatma Gultekin



Chiều hôm qua bỗng dưng linh cảm về một cơn bão, mặc dù trời rất bình lặng, đã nắng trở lại như Sài Gòn vốn thế. Tuy vậy đến sáng nay vẫn còn hoang mang.
Nỗi buồn của những cơn mưa dai dẳng hồi tháng 5 năm ngoái ở NT, tận bây giờ, mới thấm vào lòng mình.

Còn 4 tháng nữa là đến tháng 5. Mình đã quên ngày hôm qua. Đã thôi không còn để ý ngày 25 mỗi tháng. Một năm trôi qua trong chớp mắt.




Tuesday, January 19, 2010

Áp thấp nhiệt đới







Những ngày mưa thế này

dù có nhau

hay không có nhau

chúng ta

vẫn là

những thực thể

cô đơn











Tỉnh dậy ngửi thấy mùi của nước.

Muốn đem L'eau par Kenzo ở cổ tay đi giữa đường phố còn ướt mưa.











Monday, January 18, 2010

Hết mùa hạ.




Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời
...
Dù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đời
cũng đã muộn rồi
Dù sao, dù sao đi nữa, tôi vẫn yêu em
...



1.

Người đàn bà trở về trong một đêm thật sâu để chôn hết lá vàng trong vườn dưới một gốc cây sồi.

Sáng hôm sau, khi ra vườn, người đàn ông đã lãng quên mất mùa thu, và quên luôn cả người đàn bà.



2.

...Rất nhiều mùa xuân trôi qua. Nhiều bận cây sồi trổ chồi mới.
Rất nhiều mùa hạ trôi qua. Từng đấy mùa lá sồi xanh.
Rất nhiều mùa đông trôi qua. Cũng nhiều lần tuyết trắng khu vườn.
Nhưng tuyệt nhiên không có mùa thu. Chỉ có chớp mắt, những cành sồi xanh tươi trút hết lá trên mình vào hư không, trút vào lơ lửng cuối mùa hạ, trút vào lơ lửng trước mùa đông.
Trút sạch.



3.

Một đêm bão, sét đánh tọac gốc sồi ra làm đôi.
Sáng hôm sau, người đàn ông lặng đứng nhìn thảm lá vàng trải đầy khu vườn. Mưa rơi xuống, không phải mưa sau cơn bão, mà là mưa mùa thu. Mưa mùa thu ngân dài, ngân suốt mùa đông, ngân qua mùa xuân và mùa hạ. Ngân đến nhiều năm sau.
Có lẽ người đàn bà chôn thời gian năm xưa không ngờ rằng, chỉ qua một cơn bão đêm, người đàn ông đã đau khổ thế nào.



- Maki -

Sáng tỉnh dậy thấy trong lòng hoang vắng như vực thẳm,
như người đàn ông này.
Đường xa đường xa
Ai sẽ đưa em đến cuối cuộc đời ?



Thursday, January 14, 2010

the things left


I'll write it down until it runs out.





You never know how much I wanted to hold your hand.





Saturday, January 2, 2010

A sadly fun thing from facebook






I typed your name in the search box and it said "No matches found"
Are you still there, and changed
or did you die and stay unchanged ?