Saturday, January 29, 2011







tê liệt tê liệt tê liệt

.

Vào một buổi tối, bên cạnh những người đã trải qua tuổi 18 cùng bạn,
xem một bộ phim được dựng từ cuốn sách làm tuổi 18 của bạn trở nên chông chênh,
rời khỏi rạp vội vã trước khi bộ phim kết thúc,

tất cả những khóc, cười, những ngày mưa nắng,
những thứ lặp đi lặp lại
đến mức những nỗi buồn cũng trở nên nhàm chán,
quay đầu lại chỉ nhìn thấy những cây cổ thụ
còn đó, đã chết


a,
ký ức đã từng thẳm xanh như thế


tại sao chẳng còn cảm thấy gì ?


.

Trời.
Sao lại đột ngột nắng gắt khi bạn trở về.
?
.



No comments:

Post a Comment